Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

TẢN MẠN THÁNG 12

Tháng 12. Rét ngọt, giá buốt, đẫm lạnh. Sương sớm bảng lảng, mỏng như một tiếng thở dài. Gió miên man những nỗi niềm, thổi qua muôn dặm trần ai.
Tháng 12. Cập rập, hối hả, gấp gáp vòng quay cuộc đời, liêu xiêu phận kiếp con người, một năm rũ áo qua nhanh.
Tháng 12. Ký ức, hồi vọng, hoài cảm… man mác, mong manh như sợi tơ trời, phủ mờ bụi bặm nhân gian. 
Tháng 12 như chuyến đò cuối cùng, vót vét những vô thường, vun gom ngổn ngang buồn vui, xuôi dòng thời gian, trôi về quá khứ.
Tháng 12 quắt quay nỗi nhớ, lần tìm hơi ấm bàn tay, em tựa vào bờ vai yêu thương, khát khao đong đầy, tím ngắt, thăm thẳm một miền yêu.
Tháng 12 khép lại cánh cửa thứ 365, hé một khuông trời lấp lánh, tinh khôi, thánh thót tiếng chuông giao mùa, ngân khúc Thánh ca nguyện cầu, để đừng bao giờ có khoảnh - khắc- không - nhau.
Cuối tháng 12-2013.


Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

XIN ĐỪNG NGẮT CHÙM HOA THẠCH THẢO!



Hà Nội đã cuối Thu, mùi hoa sữa nồng nàn, hanh hao nỗi nhớ. Những chiếc lá vàng chao nghiêng trên con ngõ nhỏ, cô đơn như vũ điệu lạc loài của bầy chim về muộn.
Em theo dấu chân anh về Đà Lạt có sương mờ lãng đãng giăng mắc cuối chiều. Đà Lạt u buồn và cô tịnh, mùa Thu se sắt rơi trên những đóa hoa Thạch thảo dịu dàng, mong manh, nhuộm tím cả khung trời xao xác gió. Anh là kẻ lãng du, thong dong dạo chơi giữa kiếp người ăm ắp những giọt vui lẫn những giọt buồn, phiêu bồng với những khúc du ca sặc sỡ sắc màu, cung bậc nào cũng đau đáu như nhau.
Em mong được là tiếng ru trong vắt đến tận cùng vô thức, xin anh đừng có phôi pha, đừng để mùa Thu day dứt, đừng để mùa Thu lỗi hẹn. “Ta ngắt đi một chùm hoa thạch thảo/Anh nhớ cho, mùa thu đã chết rồi/Chúng ta sẽ không tao phùng được nữa/Mộng trùng lai không có ở trên đời…”.
Thu muộn, 10-2013. 

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

ẢO VỌNG VÀ KHÁT VỌNG



1- Những ngày này cả Việt Nam chìm trong nước mắt. Nước mắt lã chã rơi trên gò má đen sạm của người cựu chiến binh với bộ quân phục bạc màu chưa phôi pha khói đạn chiến trường. Nước mắt thành dòng trên khuôn mặt đen đúa nắng mưa của những người nông dân cả đời chỉ biết đến hạt lúa, củ khoai. Nước mắt ầng ậng trong đôi mắt những bà mẹ Việt Nam chín, mười lần tiễn đưa khúc ruột của mình lên đường ra trận nhưng chưa một lần đón sự trở về. Nước mắt nhòa trên khuôn mặt những nhân sĩ, trí sĩ đã đi qua một thời vang bóng. Nước mắt chảy dài trên gò má măng tơ của những cô cậu thanh niên chưa từng nếm mùi chiến tranh và bom đạn. Nước mắt hoen trên những khuôn mặt bầu bĩnh của các học sinh mầm non thậm chí chưa hiểu thế nào là niềm vui và nỗi buồn…. Đã lâu, lâu lắm rồi, Việt Nam mới lại nhiều nước mắt đến thế!

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

NHẤT CHI MAI




1- Buổi sáng thức dậy, lên mạng, lướt Web, xem tin“lề phải”. Một mảng hiện thực sẫm màu: Giá rau quả tăng vọt sau bão; cuộc tấn công Syria có thể đẩy giá dầu thô trên thế giới lên mức 150 USD/thùng… giá xăng ở Việt Nam sắp tăng theo; Bắc Triều Tiên xử bắn nữ ca sĩ Hyon Song-wol; tai nạn giao thông Việt Nam ở mức thảm khốc; Việt Nam xếp Top trên của thế giới về vấn nạn tham nhũng…. Ngột ngạt không khí “thời thổ tả”.
2- Kích chuột xem “lề trái” có gì hay ho. Một mảng trời vần vũ mây đen: Dạy học sinh gian dối ngay trong ngày khai trường; phát biểu gây sốc của Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan: “Người ta ăn của dân không chừa thứ gì"; súng lại nổ vì chuyện đất đai; giáo xứ Mỹ Yên  nổi gió… Cầu đau xin cả loài người…

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

ĐẢO LỘN



Ra đảo Cát Bà vào hôm biển động. Gần 200 con người bị sóng vật lên, nhồi xuống hơn hai giờ đồng hồ trên con tàu cánh ngầm hình như… “không cánh”. Tiếng hú hét của đám thanh niên, tiếng trẻ con khóc ngằn ngặt… giống trong ngày tận thế. Ngộp thở, thiếu không khí…ngỡ như đã cận kề ranh giới sống/chết. Bộ óc đang lộn nhào vì sóng biển chập chờn một ý nghĩ: Sự ĐẢO LỘN quả thật khủng khiếp. Một liên tưởng bay vụt tới – cái ngột ngạt của thiếu oxy lúc này giống hệt cái ngột ngạt của cuộc họp cơ quan, khi mọi giá trị đảo lộn đến chóng mặt và bất ngờ chỉ vì một thứ không giá trị (hoặc rất ít giá trị) - cái ghế. Và những neuron thần kinh yếu ớt trong cơn say sóng cứ thoi thóp mơ về hai từ TRẬT TỰ.
Cát Bà, tháng 7-2013