Mùa Hạ quay quắt nắng, mùa Hạ vật vã vắng cây,
mùa Hạ từng thản nhiên quăng lửa đỏ lòe vào bao cuộc mưu sinh không máy lạnh đã
chẳng còn ở đó. Sau cái ào ạt, dữ dội của cơn mưa giã từ, ngập ngừng mãi rồi
mùa Thu cũng đến. Chắt chiu thả những nồng nàn...
Mùa Thu loang màu thời gian, nôn nao
bước ra từ giấc mơ hao khuyết, ảo diệu gợi về quá vãng.
Ký ức
mảnh như sợ tơ, giăng mắc suốt miền
không tên, rối bời ngàn năm không gỡ...
Sóng sánh Thu sang, nhẹ bẫng như bước chân của linh hồn. Mùa Thu không dành cho người trẻ. Mùa Thu nhuốm màu cúc tím, chông
chênh neo giữ chông chênh...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CHÀO BẠN! NẾU CÓ THẮC MẮC HOẶC ĐÓNG GÓP, XIN ĐỂ LẠI Ý KIẾN BẰNG TIẾNG VIỆT CÓ DẤU. CHÚNG TÔI RẤT VUI VÌ BẠN ĐÃ GHÉ THĂM!