Thứ Năm, 3 tháng 7, 2014

XỊN VÀ RỞM

I. Dữ kiện
1- 80% người Việt Nam đội mũ bảo hiểm không đạt chuẩn.
2- Xử phạt người đội mũ bảo hiểm rởm khi tham gia giao thông từ 100.000- 200.000 đồng.
3- Lực lượng CSGT không phân biệt được mũ bảo hiểm thật, giả.
4- Người dân đổ xô đi mua mũ bảo hiểm xịn “chống phạt”.
II. Phân tích
1- 80% người dân Việt Nam đội mũ bảo hiểm rởm
- Chưa/không ý thức được sự cần thiết/tầm quan trọng của đội mũ bảo hiểm, đội mũ theo kiểu chống đối/đối phó.

Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

NGUY TO RỒI, PHẢN ĐỘNG LỌT VÀO QUỐC HỘI!

LS. Trương Trọng Nghĩa
Ở nước ta, những ai nói, bàn tán hay viết về nguy cơ từ Trung Quốc đối với chủ quyền biển đảo Việt Nam, về việc Trung Quốc lộng hành trên biển Đông, về Chiến tranh biên giới phía Bắc 1979… đều có thể bị coi là chống chế độ. Người biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược bị bắt, bị nhốt, bị đánh đập, bị vào tù, bị quy là tội phạm chính trị. Túm lại, “bọn đó” là “phản động”, chúng xấu xa, nguy hiểm, cần được loại bỏ, cần được tiêu diệt.

Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014

“BIA NHẠC”: BÀI HÁT “PUTIN –KHUILO”

Ra đời cách đây không lâu (3-2014), nhưng bài hát đã nhanh chóng trở thành một hiện tượng âm nhạc kỳ lạ. Nó không chỉ hết sức phổ biến, được ưa chuộng ở nơi mà nó ra đời, mà còn được yêu thích, hưởng ứng rộng rãi ở nhiều nước trên thế giới. Đó là bài hát: “Putin – khuilo”[1] (“Putin – đầu b*...ồi- ở Việt Nam còn gọi lái là cái con "tự do").
Bài hát “Putin – khuilo” có xuất xứ từ một câu chuyện bóng đá. Chủ tịch câu lạc bộ “Metalist” (Kharkiv, Ukraine) O.Yaroslavsky vốn mâu thuẫn sâu sắc với Chủ tịch Liên đoàn bóng đá Ukraine H. Surkis.

Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014

TÍNH CÁCH VIỆT (kỳ cuối- tiếp theo)

Người Việt thiếu tư duy phản biện
Như đã nói ở trên, phát biểu của Thủ tướng được “dịch” thành bốn cơ hội/khả năng sau: 1- Thoát Hán; 2- Tổ quốc trên hết!; 3- “Xoay trục” sang phương Tây; 4- Dân chủ. Bốn cơ hội này (như người Việt tự “dịch”) đã thắp lên niềm tin, hy vọng về một Việt Nam chuẩn bị cất cánh và thừa để ve vuốt tinh thần, khát khao, ý chí của dân Việt trong nhiều ngày qua – điều mà Thủ tướng đã nhếch môi cười mỉm, biết trước khi hành động.

Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

TÍNH CÁCH VIỆT (Kỳ cuối)

Người Việt thiếu tư duy phản biện
Một trong những “đức hạnh” của khoa học là ươm trồng, nuôi dưỡng tư duy phản biện (Critical thinking). Tư duy phản biện là mô hình tư duy về một chủ đề, một vấn đề bất kỳ; trong đó, chủ thể cải tiến chất lượng tư duy bằng việc điều khiển một cách thành thạo các cấu trúc nền tảng có sẵn của tư duy và áp đặt các tiêu chuẩn của hành động trí tuệ lên quá trình tư duy.
Tư duy phản biện bo vệ chủ thể tư duy không bị người khác lừa phỉnhkhông tự lừa phỉnh chính mình. Nhờ có tư duy phản biện, con người chủ động phá bỏ các tường rào cấm kỵ, tiếp cận duy lý khi phân tích các hiện tượng tự nhiên và xã hội.

Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

TÍNH CÁCH VIỆT (Kỳ II)

Người Việt thích “tự sướng”
Trong không khí hừng hực thù Tàu, chống Tàu, mong muốn bộ máy lãnh đạo cấp cao có những tuyên bố, phản ứng quyết liệt, thể hiện tinh thần dân tộc, lời phát biểu về “hữu nghị viển vông” của Thủ tướng (21-5-2014) như mồi lửa châm vào đám củi khô, thổi bùng lên một cơn bão…."tự sướng” của người Việt. Đa số dân Việt hào hứng mơ, say sưa mơ, đắm mình trong ảo vọng - ảo vọng về một ngày không xa "thoát Trung","thân Mỹ", tiến gần tới bến bờ dân chủ. Đây, các cung bậc tự sướng của người Việt:

Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

TÍNH CÁCH VIỆT (Kỳ I)

Giữa những ngày hè tháng Năm nắng gắt, có một câu chuyện nóng bỏng, trở thành tâm điểm chú ý, thu hút sự quan tâm của toàn xã hội. Câu chuyện đó, chỉ trong phút chốc, đã tạo nên sự hưng phấn, hứng khởi hiếm thấy của người Việt, thậm chí đã thắp lên những đốm sáng, những ngọn lửa le lói hy vọng về một bước ngoặt tích cực, quan trọng nâng tầm đất nước. Xin được gọi câu chuyện bằng cái tên “Thủ tướng và biển Đông”; đồng thời, lấy câu chuyện làm trục và những vấn đề xoay quanh để thử luận bàn về tính cách người Việt.

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

BỌN “PHẢN ĐỘNG”

Hôm qua anh ấy nhắn tin, dặn dò mình thể hiện lòng yêu nước bằng cách không tham gia biểu tình chống Tàu: “Thủ tướng Chính phủ đề nghị mọi người dân thể hiện lòng yêu nước, không nghe kích động, không tham gia biểu tình trái pháp luật, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và an toàn xã hội”. He he. Câu chuyện có vẻ “hình sự” rồi đây. Cái bọn “phản động” không biết ở đâu ra, thực hiện âm mưu “diễn biến hòa bình”, xúi giục gây rối, đập phá linh tinh, xấu hết cả hình ảnh đất nước, khiến anh mình “cực chẳng đã” phải cấm dân ta biểu tình bày tỏ lòng yêu nước. Giặc đến nhà mà cứ phải ngồi bịt mồm, kệ nó muốn làm gì thì làm – ơ, hóa ra như thế thì dân mình hèn à? Mồ cha cái bọn “phản động”, chúng thâm độc thật, quyết làm cho dân mình hèn đây. Không biết mày ngang, mũi dọc chúng thế nào mà xảo quyệt thế? Máu trinh thám nổi lên, mình quyết định đi xem mặt bọn “phản động”.

Thứ Ba, 13 tháng 5, 2014

CÓ LẼ NÀO ĐẤT NƯỚC CHẲNG LỚN LÊN?

Hôm nay (11-5-2014) ở Hà Nội, trước Đại sứ quán Trung Quốc (46-Hoàng Diệu) diễn ra biểu tình phản đối Trung Quốc xâm nhập trái phép lãnh hải Việt Nam. Tôi quyết định đi – tham gia và chứng kiến. 9h sáng cùng cô bạn thân đã có mặt tại chỗ. Công an, cảnh sát, kiểm soát quân sự, trật tự viên… đứng dày đặc khắp các ngả đường. Trước ĐSQTQ có hàng rào sắt kiên cố dựng sẵn, công an đứng bảo vệ vòng trong, vòng ngoài. Cửa ĐQSTQ đóng im lìm, lặng im như một nấm mồ. Ở bên ngoài, không khí nóng hừng hực. Nhiệt độ tăng dần, khí thế của người biểu tình dâng cao, người đổ về ngày càng đông. Không có chỗ gửi xe, mọi người tự xếp xe vào lề đường, tự bảo quản.

Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

VIẾT CHO NHỮNG THIÊN THẦN BÉ BỎNG

Tháng Tư – tháng chuyển mùa. Một giao mùa không giống như bao giao mùa khác. Một giao mùa đẫm nước mắt và những tiếng khóc đau đớn, xé lòng, ai oán bởi những cái chết bất thường, vô lý của bao thiên thần nhỏ bé. Hơn 100 ca mắc bệnh sởi tử vong – có nỗi đau nào hơn thế, có nước mắt nào đắng chát hơn thế khi văn minh nhân loại đã tiến những bước dài, khi y học đã không còn lạ lẫm với bản đồ gen người, với công nghệ tế bào gốc, với nhân bản vô tính…, thì ở đất nước “bền gan” nuôi giấc mộng bước tới “thiên đường chủ nghĩa xã hội”, người ta đành bất lực trước một căn bệnh vốn lành tính, thông thường, giản đơn.