Ngày gằn gặt. Nhở nham. Tiếng cưa rít lạnh
câng.
Những con quỷ mang bộ mặt người được
sinh ra từ cuộc đi hoang đầy máu và hận thù đang vót vét những bữa tiệc cuối
cùng. Từng ngoạm đất, uống tài nguyên, quay cuồng trong quán tính ăn và cơn
thòm thèm nhai nuốt, lũ quỷ không tim ngấu nghiến những hàng cây – hồn phố.
Ngòi bút thiểu năng xẹt vào góc tờ giấy
quyền lực ngạo mạn. Cây rỏ máu ngã gục, phố xá trần truồng, lũ quỷ lạnh lùng xiết
cổ mùa Xuân.
Trâng tráo ném cái nhìn thách thức vào mùa Hè chưa tới, chúng hả hê đạp
đổ mùa Thu bằng thói ngông cuồng và tâm hồn dị tật.
Hết rồi, một Hà Nội chao
nghiêng lá mỏng, căng mọng bàng non. Hết rồi, một Hà Nội nồng nàn hoa sữa, len
lỏi mùa sang.
Mồ côi cây đứng đó, Hà Nội
khóc không nước mắt. Bị tước bỏ một phần quá khứ, Hà Nội nghe văng vẳng tiếng
chuông cầu hồn gióng từng hồi lạnh buốt. Hà Nội chết dần khi đang sống trong chạng
vạng, nhá nhem của thời quỷ dữ lên ngôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CHÀO BẠN! NẾU CÓ THẮC MẮC HOẶC ĐÓNG GÓP, XIN ĐỂ LẠI Ý KIẾN BẰNG TIẾNG VIỆT CÓ DẤU. CHÚNG TÔI RẤT VUI VÌ BẠN ĐÃ GHÉ THĂM!