Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

THU VỀ

Mùa Hạ quay quắt nắng, mùa Hạ vật vã vắng cây, mùa Hạ từng thản nhiên quăng lửa đỏ lòe vào bao cuộc mưu sinh không máy lạnh đã chẳng còn ở đó. Sau cái ào ạt, dữ dội của cơn mưa giã từ, ngập ngừng mãi rồi mùa Thu cũng đến. Chắt chiu thả những nồng nàn...
Mùa Thu loang màu thời gian, nôn nao bước ra từ giấc mơ hao khuyết, ảo diệu gợi về quá vãng. Ký ức mảnh như sợ tơ, giăng mắc suốt miền không tên, rối bời ngàn năm không gỡ...

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

HẮN...

Tan sở, hắn không về nhà ngay như mọi bữa mà rẽ vào một quán nhỏ tồi tàn cuối con phố hẹp. Quăng cái cặp sờn rách, lỗ chỗ tróc lớp da bên ngoài như chính cuộc đời công chức của hắn, hắn đờ đẫn gọi một chai rượu. Hắn uống suông, uống một mình để cái cay xè thấm vào từng tế bào nơi cổ họng rồi từ từ làm tê liệt hệ thần kinh, đốt cháy những ý nghĩ đang vón cục trong não – đó là cách hắn đối diện với những méo mó, què cụt của người và của đời.