Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

NẾU ĐƠN GIẢN CHỈ VÌ THẾ…

Cách đây đã lâu, một hôm, hai mẹ con lan man trò chuyện. Câu chuyện nhảy cóc, đủ mọi chủ đề, cả vui đùa, cả nghiêm túc. Bỗng Tôm hỏi:
- Mẹ mong gì nhất?  
- Mẹ mong các con lớn lên thành những người tử tế và happy.
- Không, mong muốn cho riêng mẹ?
- Mẹ mong không phải lo cơm áo, gạo tiền… để có nhiều thời gian làm những việc mẹ thích, viết những điều mẹ muốn (mình nửa đùa nửa thật).

Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

RỜI TỔ

Các chú chim con lần lượt chào đời. Sáng, chiều, chim mẹ cặm cụi, cần mẫn tha từng cọng rơm, chiếc lá xây tổ, cần cù tìm mồi, tha mồi chăm bẵm, nuôi nấng lũ chim con. Cứ thế, một vòng quay đều đặn. Ngày qua ngày, thấm thoát thoi đưa. Trong dòng thường nhật, niềm mong mỏi các chú chim con đủ lông, đủ cánh âm thầm kết đọng, nâng đôi cánh chim mẹ sải dài không mệt mỏi.

Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

ĐỀ ÁN “ĐẺ NON”

Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, cao đẳng 2014 -2015 chưa lâu, báo chí lại một phen xôn xao về phương án kỳ thi chung 2015. Tổng hợp vài dữ liệu, bức tranh bước đầu được phác thảo như sau:
Mục tiêu
- Tránh tình trạng học lệch ngay từ phổ thông bằng cách tích hợp các môn thi.
- Bỏ bớt một kỳ thi tốn kém.
- Kết quả kỳ thi được dùng để xét tốt nghiệp trung học phổ thông và làm cơ sở cho các trường đại học, cao đẳng tuyển sinh.

Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

KỲ THI CHUNG 2015 – TRÁI CHÍN ÉP

Học quá tải, thi cử nặng nề, tốn kém, vì thế, cải cách là cần thiết (mặc dù đó cũng chỉ là chữa triệu chứng); tuy nhiên, mọi đề án, mọi quyết sách cần phải được chuẩn bị, nghiên cứu, cân nhắc một cách kỹ lưỡng trước khi đưa vào thực tiễn, tránh tình trạng càng “cải”, càng nát; càng vá, càng rách.
Ngày 15-7-2014, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam làm việc với lãnh đạo Bộ GD-ĐT về phương án kỳ thi chung 2015. Tổng hợp và phân tích thông tin, nhiều vấn đề bắt đầu lộ diện.

Thứ Ba, 2 tháng 9, 2014

LAN MAN TUỔI THƠ…

Hình minh họa
Tuổi thơ của nó trôi đi trong những năm tháng chiến tranh. Song, trong tâm trí nó, chiến tranh không mang bộ mặt hung thần hay quỷ ác. Đầu óc non nớt của nó lưu giữ chuỗi ngày êm đềm, tuy thiếu thốn nhưng kỳ thú ở nơi sơ tán. Ấn tượng đặc biệt nhất là những lần chuyển nhà liên tục.
Nó còn nhớ, mỗi khi bố thông báo phải chuyển chỗ ở là mẹ lại thở dài sườn sượt, lo lắng tính toán công việc. Còn nó, nó như mở cờ trong bụng, nhảy chân sáo, không giấu được niềm vui, túm tóc đỏ quạch lúc la, lúc lắc. Đối với nó, chuyển nhà là một ngày hội thực thụ. Cảm giác vui mừng, thích thú ran ran trong nó suốt cả tuần. 

GÓT SEN VỀ…

Trời xầm xì. Những đám mây xám xịt, ầng ậng nước lờ đờ trôi ngang khung cửa sổ. Nó ể oải mở mắt, nhìn xéo ra ngoài, ánh mắt vô tình chạm phải hàng rào sắt rỉ sét, cũ kỹ. Một cảm giác nhàm chán, nhàn nhạt từ từ xâm chiếm các sợi dây thần kinh từ đỉnh đầu đến mút ngón chân cái.
Không, hình như tệ hơn thế. Đó không chỉ là tẻ nhạt mà là ngao ngán. Nỗi ngao ngán không có hình thù như một hỗn hợp bê tông chầm chậm lan chảy làm đông cứng mọi ý nghĩ và cảm giác. Vòng quay đều đặn của một ngày thường nhật lặp đi, lặp lại đang bền bỉ bào mòn nơi nó mọi năng lượng.