Các chú chim con lần lượt chào
đời. Sáng, chiều, chim mẹ cặm cụi, cần mẫn tha từng cọng rơm, chiếc lá xây tổ,
cần cù tìm mồi, tha mồi chăm bẵm, nuôi nấng lũ chim con. Cứ thế, một
vòng quay đều đặn. Ngày qua ngày, thấm thoát thoi đưa. Trong dòng thường nhật,
niềm mong mỏi các chú chim con đủ lông, đủ cánh âm thầm kết đọng, nâng đôi cánh
chim mẹ sải dài không mệt mỏi.
Thời gian nhanh như cái
chớp mắt, như bóng câu vụt qua cửa sổ. Ngày tháng hoan hoải miên man trôi... Thoắt
đó mà đã hơn hai chục mùa hoa nở, hoa tàn, lá rụng. Một ngày đầu Xuân, không hẹn
trước, chim anh vỗ cánh rời góc ấm bay về phương trời lấp lánh màu tuyết, ngan ngát mùi Oải hương, nồng nàn giấc mơ Tử đinh hương, bắt đầu cuộc sống tự lập.
Chênh vênh cái tổ rộng. Trống và vắng. Chim mẹ se sắt nghĩ về một ngày không
xa, chim em sẽ vỗ cánh theo anh bay đi nốt.
Thế rồi không chỉ là
se sắt. Thời gian nào có chờ đợi, vẫn quay bằng vòng quay muôn thủa của mình. Giang
đôi cánh mỏng, chim em tự tin lao vút vào bầu trời mênh mông nắng và gió. Còn lại một mình,
thừa thãi thời gian, thừa thãi chính mình, chim mẹ quẩn quanh và hụt hẫng trong
sự nhàn rỗi tẻ nhạt. Công việc duy nhất, niềm vui duy nhất là dõi theo bước chân
chim anh, chim em. Lạ thế, mong mỏi, ngóng trông một ngày lũ chim con rời tổ, thế nhưng, khi
chúng bay đi, chim mẹ lại muốn thời gian quay thật chậm.
Mang theo những gửi gắm
hy vọng của chim mẹ, như chim anh ngày nào, chim em để lại cái tổ con con nỗi
nhớ nhân đôi, nhân ba…. Không. Nhiều hơn thế. Nỗi - nhớ - không - đong - đếm.
Ngày 12-9-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CHÀO BẠN! NẾU CÓ THẮC MẮC HOẶC ĐÓNG GÓP, XIN ĐỂ LẠI Ý KIẾN BẰNG TIẾNG VIỆT CÓ DẤU. CHÚNG TÔI RẤT VUI VÌ BẠN ĐÃ GHÉ THĂM!